Ôi ! Thời gian...

Gần hết tháng Giêng, sao trời vẫn còn mây mù, gió lạnh cứ rít từng cơn dài như chưa hết cơn nghiện từ mùa Đông năm trước.

Hay nàng Bân lại giở trò ỏng ẹo để đan áo cho chồng? Ông Trời này chìu chuộng con gái rượu quá xá, khéo lại hư mất thôi.

Loay hoay thế mà gần hết cái tháng ăn chơi rồi!

Thuở trước người ta hay nói "Thời gian thoăn thoắt thoi đưa", bây giờ hiện đại thoi không còn đưa qua đưa lại nữa. Nếu quen hình dung theo các thanh Progress của trình Setup thì cái thanh Progress của Mậu Tí sắp hết 8% còn của 2008 thì ngót 15% rùi!

Bỗng thắc mắc: "Chẳng biết cái thanh Overall của đời mình hết bao nhiêu rồi ta?" Nghe nói rằng các bậc thiền sư hoặc cao nhân đắc đạo thường biết trước thời khắc viên tịch của mình. Mình không biết nên cứ giả sử 100 năm... Heheehe cho chẵn dễ tính toán chứ không phải tham sống nhé! Thế là được 40% rùi!

Đã qua lâu rồi cái thời ngong ngóng mau đến Tết để có áo mới, được đốt pháo, được đi chơi thả dàn mà không bị la rầy...
Chưa có một gia đình riêng để chịu cái cảm giác lo toan, bận bịu như Ba Me vẫn thường than thở: "Tết nhứt gì tụi bây chỉ lo chơi, người lớn lo mệt chết, tiền bạc ba bữa tết có ra chi..."

Mỗi cái Tết về, không khí ngày xuân lại làm ta ý thức rõ hơn, gần hơn với ý niệm THỜI GIAN. Cái ý niệm muôn thuở nhưng mỗi người lại cảm nhận nó theo một cách:

Sớm nay tiếng chim thanh
Trong gió xanh
Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình

Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần phi
Ta lặng dâng nàng
Trời mây phảng phất nhuốm thời gian

Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh

Tóc mây một món chiếc dao vàng
Nghìn trùng e lệ phụng quân vương
Trăm năm tình cũ lìa không hận
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng

Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình muôn thuở còn hương
Hương thời gian thanh thanh
Màu thời gian tím ngát.


(Màu thời gian - Đoàn Phú Tứ).

* * *

Ô temps, suspends ton vol ! et vous, heures propices
Suspendez votre cours :
Laissez-nous savourer les rapides délices
Des plus beaux de nos jours !


...Hãy dừng lại! Giờ hên, phút tốt,
Khoan trôi đi! Đừng cất cánh bay!
Ðể ta tận hưởng vui say,
Chóng qua của những chuỗi ngày xuân tươi!...


(Lamartine - Bản dịch của Vita)


* * *

Thời gian đang song hành
Trong thế giới chúng sanh
Miệt mài đi đều đặn
Trôi mãi đến âm thầm

Quá khứ dài vô tận
Biết bắt nguồn từ đâu?
Vũ trụ được sinh thành
Sau biến cố Big-Bang?
Còn trước đó là gì?
Quá khứ vẫn lặng im
Quá khứ dài bất tận

Tương lai xa vô cùng
Nhân thế sẽ về đâu?
Đâu đoạn cuối con đường?
Mãi mãi là dấu hỏi
Chẳng thể lường tương lai
Hiện tại là lúc này
Một khoảnh khắc mong manh
Chẳng thể nào xác định

Khi ta nghĩ lúc này
Là điểm dừng hiện tại
Ý nghĩ mới thoáng qua
Nó đã thành quá khứ
Ôi hiện tại mong manh
Theo thời gian dịch chuyển
Chẳng đứng yên bao giờ

Hãy nắm bắt hiện tại
Biết chấp nhận quá khứ
Cùng nhìn về tương lai.

.
◄◄ Home

0 comments:

Post a Comment

Lời nói không mất tiền mua.
Làm ơn comment theo tinh thần tôn trọng sự thật và tự trọng bản thân!