Vô Đề

Tôi với lão - âm dương đà ly gián
Đôi đường chưa gặp chốn nhân gian
Chẳng huynh đệ, thâm tình hay cố hữu
Chỉ cùng chung một tứ cách tân

Gian khó lắm khi gieo vần nhịp mới
Trên phím đời khô lạnh trắng như vôi
Họ không thích mình tư duy khác lối
Họ khư khư ôm lấy nẻo đường tàn

Có sá gì trong đục chốn bể dâu
Ngậm quên cười cho trắng xoá nỗi đau
Đem ngạo nghễ ta gieo vần thù tạc
Mặc cấm cản Tự Do ta cứ hát

Tôi bước đi
. . .Không thấy phố
. . . . . .Chẳng thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa
. . .Trên màu cờ đỏ


Năm mươi năm hồn thơ xưa còn đó
Gông xiềng nào ngăn được lời trăm họ?
Cùng thắp nến soi lòng cho tường tỏ
Cùng đồng tâm dựng lại áng công bằng

Dù ánh sáng nhập nhoè sau tường lửa
Không chấp nhặt ngón tay nào chỉ tựa
Theo tuệ giác mở toang ngàn cánh cửa
Thành tựu nơi xa bóng cả Nguyệt cầu

Bình minh về trong một sớm xuân ngâu
Mưa sa mãi - hôm nay trời nắng lại
Nhoẻn môi cười nhìn ngàn hoa đơm trái
Mầm Tự Do há dễ lụi tàn?

===================
(*) Ký họa bút chì năm 1986 của Nguyễn Đình Đăng
.

◄◄ Home

1 comments:

mythanh said...

Tôi bước đi,
Không thấy phố,
Không thấy nhà,
Chỉ thấy mưa sa...
Trên màu cờ đỏ.

Màu cờ kia, sáu mươi năm còn đó,
Phủ đêm dài chưa sáng của quê hương.
Chân trời kia, ánh hồng đang dần ló,
Những người con ưu tú phải lên đường.

Đừng như lão, làm cọp hờn cũi sắt,
Chí anh hùng thúc thủ với thời gian.
Các bạn trẻ, chúc sáng lòng mở mắt,
Gương người xưa, điểm mặt lũ hung tàn.

Post a Comment

Lời nói không mất tiền mua.
Làm ơn comment theo tinh thần tôn trọng sự thật và tự trọng bản thân!