HẠNH PHÚC CỦA CÁC BẠO CHÚA

Acrisius dùng bạo lực mà chiếm được tỉnh Argos là quê hương bản quán của mình. Hắn là đồng minh với các vị vua chúa; vì an ninh của mình, hắn nuôi quân rất nhiều và hễ bất cứ kẻ nào ở trong tỉnh mà chống đối, hắn đều giết hết không tha một mống.

Tuy vậy, hắn vẫn lo sợ: làm cho người khác sợ mình bao nhiêu thì chính hắn cũng lo sợ bấy nhiêu. Hắn không dám để cho các quân hầu được phép bước vào trong dinh, bắt tất cả mọi người phải ở bên ngoài.
Tối đến, sau khi dùng cơm xong, hắn lại đuổi hết kẻ hầu người hạ ra ngoài. Hắn đi rảo khắp lượt trong cung để xem có còn người nào nữa không. Chính đích thân hắn đi đóng các cửa ngõ. Đoạn, hắn cho gọi một vị cung tần lại, rồi đi cùng hắn đi vào một hầm kín, bắc thang trèo lên một tầng lầu rất cao để ngủ. Mẹ của người cung tần đó phải chờ cất thang đi, đem giấu vào một phòng kín khác rồi khóa cửa các phòng đó lại. Sáng hôm sau, bà già lại phải đích thân mở khóa lấy thang, bắc lên để cho tên bạo chúa xuống.

Buổi tối, khi vào buồng ngủ rồi, tên bạo chúa kéo giường ra để chặn cửa ra vào, xem xét rất cẩn thận một lần nữa. Thực chắc chắn đâu đó rồi, hắn mới lên đi ngủ. Thử hỏi giấc ngủ của một người như thế, một người mà đến tận lúc trèo lên giường để nghỉ ngơi vẫn còn thắc thỏm, lo âu, nghi kỵ như một con vật bị người ta rình bắt, giấc ngủ đó sẽ ra sao?

Ấy vậy mà người ta gọi thế là quyền tối cao, là hạnh phúc. Chẳng biết cái quyền trị dân có thú vị những gì mà người ta khổ tâm, khổ trí mua lấy được?

LỜI BÀN: Những tên bạo chúa độc tài không thể có một lương tâm yên ổn. Truyện này nhắc ta nhớ đến việc Tào Tháo, lúc chết đã cho xây một trăm cái mộ, vì lo sợ người ta đào mả trả thù! Thì ra kẻ làm ác không những chỉ khiếp sợ bị trả thù trong lúc sống, mà còn lo sợ bị trả thù khi đã chết! Thành thử ra, cuộc đời của chúng lúc nào cũng nơm nớp lo sợ bị người ta giết. Hơn thế, dẫu cho không bị người ta giết thì chúng cũng không thể sống yên ổn với lương tâm. Câu chuyện chàng Cain giết anh rồi chạy trốn, mà bị lương tâm cứ theo đuổi mãi, vẫn còn đó để chứng tỏ rằng: làm điều ác thì dù chạy trốn đến sơn cùng thủy tận, tâm hồn cũng chẳng được yên nào.

Chỉ những người sống hợp với lẽ trời, đạo người, chỉ những ai làm đầy đủ nhiệm vụ của Con Người mới có thể tìm thấy sự yên ổn cho linh hồn mà thôi.

--------------
(Theo ĐÔNG TÂY CỔ HỌC TINH HOA)

.

◄◄ Home

0 comments:

Post a Comment

Lời nói không mất tiền mua.
Làm ơn comment theo tinh thần tôn trọng sự thật và tự trọng bản thân!