Sự tích ngày Tết

Gần cả tháng trời, Ngọc Hoàng bị bệnh mất ngủ. Có đêm trăn trở đến canh năm vẫn không chợp mắt được tý nào.

Nguyên cớ là tháng trước, viên quan cai quản hạ giới vừa trình tấu chuyện con người đang đổ xô đi tìm thuốc trường sinh bất lão. Không ít cuộc giao tranh đẫm máu đã xảy ra trước những hang động được đồn đoán là bên trong có cây thuốc thần tiên.
Vua quan các nước bỏ bê chuyện trị quốc an dân, đua nhau tìm kiếm phương thuốc cải lão hoàn đồng. Đói kém, mất mùa, dân tình khắp nơi đều rên xiết, tiếng oán thán đến tận cửa nhà trời.

Một đêm, vào quãng canh ba mà vẫn chưa chợp mắt được, Ngọc Hoàng bèn trở dậy thơ thẩn ra vườn Thượng Uyển. Dưới ánh trăng mờ, cảnh tĩnh mịch trong đêm thanh vắng dường như xoa dịu nỗi đau đang giày xéo trong lòng...

Mải miết suy tư, bình minh đã ló dạng ở chân trời. Cây cỏ, chim chóc trong vườn nhận ra chúa tể của muôn loài, hết thảy đều vô cùng mừng rỡ. Các loài hoa đua nhau nở rộ khoe sắc hương thơm ngát, chim chóc cùng muôn thú tấu nên những giai điệu du dương trầm bổng. Cả những viên cuội, dòng nước cũng lắc lư theo tiết tấu của buổi lễ hội đặc biệt lúc bình minh.

Trong khoảnh khắc, cảm giác rã rời sau một đêm thức trắng dường như tan biến, trong đầu Ngọc Hoàng chợt lóe lên một tia sáng.
Quên cả mệt nhọc, Người ban lệnh thiết triều ngay. Thiên lệnh chi tiết được giao cho viên quan cai quản hạ giới thực thi không chậm trễ.

Từ đó về sau, mỗi dịp đồng hồ hạ giới bắt đầu gõ nhịp mới, cũng là lúc cây cối đâm chồi nẩy lộc, tiết trời từ đông giá chuyển sang ấm áp. Ngọc Hoàng còn truyền cho mở các lễ hội linh đình. Phía Tây bắt đầu từ đêm Giáng Sinh cho đến ngày đầu năm Dương Lịch. Phía Đông từ ngày đưa Ông Táo về trời đến mồng 3 Tết Nguyên Đán (có nơi tới hết "mùng", có lúc tới rằm hoặc cả tháng Giêng). Pháo hoa rợp trời, người người thăm viếng chúc tụng nhau, mở dạ tiệc, đi du lịch...

Năm nay, như thông lệ, viên quan cai quản hạ giới lại tấu trình Ngọc Hoàng:
- Muôn tâu bệ hạ, con người đã thật sự từ bỏ giấc mộng cải lão hoàn sinh. Chỉ trừ ở một vài nơi...
- Một vài nơi thế nào?
- Bẩm, họ vẫn nuôi giấc mộng ấy, nhưng chỉ làm được phân nửa thôi ạ!
- Nói rõ ràng là làm sao?
- Bẩm nhờ kỹ thuật tân tiến, họ bảo quản thân thể của người chết để nó không trở về với cát bụi...
- Ô, thế ra họ cũng biết thuật trường sinh bất lão ư?
- Thưa không, chỉ là phần xác thôi ạ, còn phần hồn thì không được!
- Thế giống như đang ngủ hả?
- Dạ cũng không phải, vì ngủ thì có thở vào thở ra được, đây tuyệt nhiên không có!
- Thế thì giống cái gì?
- Dạ cũng không biết là giống cái gì... Nhưng điều đáng ngại là rất phung phí, trong lúc hàng triệu người sống trong cảnh nghèo khó!
- Thế số người theo nghịch đạo ấy có đông không?
- Dạ bẩm, cũng may là vô cùng ít ạ. Trong số mấy tỷ chỉ có vài ba trường hợp thôi...
- Thế thì không đáng ngại. Nhưng phải tuyệt đối phòng ngừa hiểm họa nầy. Hễ thấy có nguy cơ lây lan thêm một trường hợp nào nữa thì lập tức đem thiên binh dẹp ngay!
- Tâu vâng!

.

◄◄ Home

2 comments:

Anonymous said...

Không biết hồn của cái xác bất lão đó có muốn xác mình nằm tênh hênh, được trưng bày cho người khác (bị) xếp hàng nhìn như hàng hóa sau cửa kính hay không. Tôi chỉ biết rằng, có một số kẻ lợi dụng cái xác bất lão đó để âm mưu sai khiến, uốn nắn tư tưởng kẻ khác cho mục đích riêng của họ.

Nhờ bưng bít thông tin nhiều thập niên trước, họ đã thành công lớn. Trẻ con từ từ thuở bắt đầu ê a đã được dạy: "Ai yêu...". Đến lớn, nếp gấp trong não thuở ấu thơ này đã in sâu trong tiềm thức, không rứt ra được nữa ở một số người ... máy robot.

Nhưng rồi nhờ kỹ thuật hiện đại của internet và điện thoại di động, bức màn sắt lung lay, đổ sập. Nhiều người đã tỉnh cơn mê và đã nhìn ra sự thật, không chấp nhận bị nhồi sọ nữa.

Mình có thuộc vào một trong hai nhóm người kể trên?

Nguyễn Phan

Anonymous said...

Tặng các bạn bài nhạc này hát chơi nhá.

Cho xác ướp lộng kiếng
( nhạc Cho Một Người Nằm Xuống của Trịnh Công Sơn )

ông nằm đó ..sau chục lần.. đã ướp thây
đảng trưng ông trong một bàn lồng
đảng xem ông như hàng cần bày
nhiều người thấy ..trông dị kỳ ..hổng giống ai
trông xót xa ..đời người..không xác ai đời đời
sao không rã rời ..vì năm tháng
nhưng đảng vố thần ..cố dùng ông thôi !!

ông nằm đó.. cho cuộc đời.. nhiều khổ đau
đảng điêu dân ..trong cuộc đời này
chúng xem ông ..như là dụng thần
rồi từ đó ..trong đời này ..đã biến ông
như chắn che ..đảng dùng . như thuốc mê ..đảng xài
cho dân dại khờ ..nhìn ông thấy
những xót xa đành ..nói cùng hư không

Tội trời nằm đó ..ông biết không ông ?
tàn đời làm ác ..ông nhớ không ông ?
trời vẫn còn xanh ..mặt trời còn lên
ông giống như ..con búp bê ..bằng sáp
hàng ngàn điều ác ..ông đã gây ra
chỉ còn lại đây.. sử sách không tha
đời người rồi qua ..tội tình nào quên ?
Ôi tháng năm ..những đớn đau ..nào sẻ nhạt nhòa ?

Ông nằm đó cho bọn người ..cùng đảng ông
muốn chung thân ..để ngồi cầm quyền
đếch nghe dân ..thống hận ..mọi miền
rồi toàn quốc ..trong một ngày ..sẻ đứng lên
chẳng tốn công bảo vệ
chẳng tốn hao bạc tiền
thiêu ông một người ..dù tàn ác
xóa hết ưu phiền ..sống đời an nhiên

sưu tầm

Post a Comment

Lời nói không mất tiền mua.
Làm ơn comment theo tinh thần tôn trọng sự thật và tự trọng bản thân!