Để mở đầu, xin kể câu chuyện nhỏ xảy ra hồi năm 2000. Lúc ấy tôi đang ở một căn phòng thuê tại quận Tân Bình, Sài gòn.
Một hôm nọ, tôi xách va li ra ga về Nha Trang. Vừa đóng sập cánh cửa phòng thì sực nhớ cả chùm chìa khóa và chiếc vé tàu đang còn nằm trên bàn!
Vậy là phải ba chân bốn cẳng chạy ra đầu ngõ, thỉnh ông thợ làm khóa vô. Chưa đầy ba phút với hai que thép nhỏ, ông ta đã làm cánh cửa bật mở mà ổ khóa không hề bị hư hại.
Tôi nửa đùa nửa thật:
- Bái phục anh luôn! Kiểu này bắt tay với đạo chích coi bộ kiếm tiền khỏe hơn ha...
- Đâu có được, trước khi học nghề sư phụ bắt đọc lời thề của ông tổ nghề rồi, hổng làm dzậy được - Anh ta cười.
Wow, hồi giờ tôi mới biết có Lời thề Hippocrates trong nghề y, lần đầu tiên nghe có lời thề của ông tổ nghề mở khóa!
Không biết có thật hay không nữa, nhưng tôi tin lãnh vực nào cũng có lương tâm nghề nghiệp của nó hết.
Câu chuyện anh bán đồ điện tử
Mới vài tháng trước, chiếc quạt làm mát của cái card đồ họa trong máy tính desktop bỗng dưng chết lặng. Chiếc quạt cỡ nhỏ này hơi hiếm, tôi cầm nó ra tiệm đồ điện sau khi đã dạo hết các cửa hàng computer ở Nha trang mà không có.
Người bán hàng lắc đầu:
- Loại nầy ít người xài nên không có nhập hàng về. Mà nó hư làm sao?
- Không biết sao nó không quay.
Tôi xem kỹ lại chiếc quạt: - Chắc bị đứt mối hàn này quá.
- Thì hàn lại thôi.
Anh ta cầm xem rồi lấy mỏ hàn chì chấm chấm vài cái.
- Xong. Hai ngàn!
Tôi phản xạ hơi bị "thật thà" (và hơi ngu ngu nữa):
- Sao rẻ vậy?
- Công hàn thì bấy nhiêu đó thôi. Còn nếu anh bưng cả máy ra đây tui phải tìm pan rồi sửa thì giá khác à.
Câu chuyện Google
Nhiều ý kiến trái ngược nhau về việc hãng Google quay lưng với thị trường 400 triệu khách hàng ở Trung Quốc.
Có người cho rằng, đơn giản đó chỉ là vì lợi ích trong kinh doanh.
Tôi lại nghĩ về một mặt khác của vấn đề. Bên cạnh mục tiêu kiếm tiền trước mắt, các hãng lớn luôn nhắm đến cái đích lâu dài là bảo tồn giá trị của thương hiệu. Và chiến lược xây dựng phát triển thương hiệu đối với mỗi hãng lại hoàn toàn khác hẳn nhau. Đó là điểm khác biệt của từng thương hiệu.
Minh họa sống động trước mắt chính là từ hãng cạnh tranh Yahoo. Sau khi bị chỉ trích nặng nề việc tiết lộ thông tin người dùng nhằm tiếp tay nhà cầm quyền Trung Quốc đàn áp chính kiến, cộng với sự cố dẹp tiệm Y!360, Yahoo đã đánh mất vị trí số một trong thị trường Việt Nam. Giới IT chuyện nghiệp chấp nhận tạo thêm một tài khoản gmail (của Google) theo tôn chỉ "cẩn tắc vô áy náy". Cho dù không phải là những nhà hoạt động dân chủ, chẳng ai muốn người ta dòm ngó vào cái đũng quần của mình!
Nhiều người nói vui: - Nick trên Yahoo bây giở chỉ để chat sex và nói chuyện tầm phào.
Rõ ràng, đem số tiền Yahoo kiếm được trong phi vụ bẩn so với uy tín đã mất, họ lỗ nặng nề!
Tóm lại, hành động vừa rồi của Google cũng chỉ là tuân thủ nguyên tắc của họ trong nghề nghiệp. Tuy không rạch ròi và cứng nhắc như lời nguyền các tổ nghề xa xưa, nguyên tắc của những ngành nghề còn mới mẻ hiện nay cũng không nằm ngoài con đường hướng đến cái đích: Chân - Thiện - Mỹ.
Câu chuyện hacker
Có thể so sánh các hacker như những tay mở khóa chuyên nghiệp. Chế tạo một ổ khóa cần cả một nhà máy sản xuất có dây chuyền với sự đóng góp của nhiều phát minh sáng chế. Còn anh thợ mở khóa chỉ cần 2 cọng thép là xong.
Cái ổ khóa chỉ là biểu trưng cho hệ thống pháp lý. Nếu một xã hội dung túng cho những hành vi trộm cắp, thì ai cũng có thể làm anh thợ khóa theo cách rất đơn giản: dùng chiếc búa tạ hay chiếc cưa sắt. Và ai cũng có thể làm hacker theo kiểu: Bỏ tiền thuê một đám côn đồ đạp cửa xông vào nhà người ta khi họ đang online...
Cũng may là trên thế giới chỉ sót lại vài nơi, mà ở đó, kẻ trộm cắp có thể tự hào và phô diễn những "thành quả" của mình.
Câu chuyện truyền thông
Truyền thông XHCN rồi sẽ đi vào văn học và lịch sử Việt Nam theo đúng những gì nó đã và đang tiếp tục nhiễu nhương. Có quá nhiều vấn đề để nói trong phạm vi bài viết ngắn gọn này. Chỉ dẫn ra một sự kiện có liên quan và đang thu hút cư dân mạng mấy ngày gần đây: Google và McAfee cáo buộc chính phủ CHXHCN Việt Nam có thể liên quan đến hành vi tin tặc tấn công có hệ thống các trang web bất đồng chính kiến. (*)
Hãy đứng vào vị trí của người chưa biết chuyện đó và đọc bản tin sau, được đăng trên báo giấy Thanh Niên và Tuổi Trẻ ngày hôm qua:Google cảnh báo phần mềm độc hại từ bộ gõ tiếng Việt
Nó đã bị cắt xén thô thiển và bất nhân đến nỗi không cho người đọc biết được tên của bộ gõ tiếng Việt ấy là gì. Người ta bỏ ra 3.000 VNĐ để mua lấy những thông tin sai lệch và què quặt, vì đâu? Bao giờ truyền thông xứ này mới tháo được cái vòng kim cô mà họ phải mang trên đầu: "Dối, dối nữa, dối mãi!" ???
An ninh mạng Google Inc., với sự hỗ trợ của McAfee - hãng cung cấp phần mềm virus hàng đầu thế giới, vừa lên tiếng cảnh báo "hàng chục ngàn người" ở Việt Nam có máy tính bị nhiễm các phần mềm độc hại (malware) sau khi các phần mềm gõ font tiếng việt và một số phần mềm miễn phí khác từ mạng.
Neel Mehta cho biết "các máy tính bị nhiễm sẽ vừa bị dọ thám mất thông tin, vừa đóng vai trò trong các tấn công từ chối dịch vụ (DDoS)". Các tấn công DDoS thường khiến các trang web không thể truy cập được đối với người dùng. Neel Mehta cũng cho biết phần mềm này đặc biệt nhắm vào những người sử dụng VN trên khắp thế giới. Và dù phần mềm malware không phức tạp nhưng nó có thể sử dụng cho nhiều mục đích phá hoại khác nhau.
Lời khuyên của Google là nên thường xuyên quét virus bằng các chương trình của các nhà sản xuất có tên tuổi và thường xuyên cập nhập các trình duyệt web để đảm bảo sử dụng các bản mới nhất.
THANH TUẤN
---------------------------
(*) Các nguồn tin liên quan:
- Google: Malware Targets Vietnamese Activists
- Google xác nhận tin tặc xảy ra ở Việt Nam
- Tin tặc nhắm vào những người bất đồng chính kiến Việt Nam
- Thư xin lỗi của Hội Chuyên Gia Việt Nam
.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
1 comments:
Bài viết hay, sắc xảo
Trích: "Nó đã bị cắt xén thô thiển và bất nhân đến nỗi không cho người đọc biết được tên của bộ gõ tiếng Việt ấy là gì. Người ta bỏ ra 3.000 VNĐ để mua lấy những thông tin sai lệch và què quặt, vì đâu? Bao giờ truyền thông xứ này mới tháo được cái vòng kim cô mà họ phải mang trên đầu, “Dối, dối nữa, dối mãi!”
Tác giả tỏ ra "hẹp hòi", hông chịu thông cảm cho cái lề phải cong cong của 700 con robots bằng giấy. Không viết theo đơn đặt hàng thì đi theo cô phóng viên Đoan Trang VietnamNet sớm.
Làm sao có thể nêu tên bộ gõ tiếng Việt ấy ra được, vì nó liên quan mật thiết đến hai chữ "khủng bố" đảng vẫn còn (trót) dán nhãn cho tổ chức "ấy" được? Đảng lỡ tay, lỡ chân, lỡ miệng làm quảng cáo không công mấy lần là đủ khôn ra rồi. Giờ nhất định không nêu đích danh ra nữa.
Nguyễn Phan
Post a Comment
Lời nói không mất tiền mua.
Làm ơn comment theo tinh thần tôn trọng sự thật và tự trọng bản thân!